BẠN TÌNH – CHƯƠNG 3

Anh giữ bầu không khí cân bằng một lúc lâu, rồi anh tiến về phía cô, bắt đầu hôn lên mái tóc cô, anh hít hà như một con mèo bị bỏ đói. Cô để đó cho anh làm, mắt không rời những con chữ màu đen xếp hàng thẳng tắp đang thực hiện cuộc diễu hành của chúng. Anh xoay cô nằm ngang, rúc vào tay cô, cánh tay anh ôm lấy cô như đứa trẻ nhỏ phải vòng cả hai tay để ôm cho hết một thân cây lớn. Cô lọt thỏm trong bàn tay anh, làn da cô trơn trượt như một miếng vải hoa bị nhúng nước.

  • Anh nghĩ là anh phải bỏ em. Anh lên tiếng
  • Tại sao? Cô hỏi.
  • Anh không giải thích được. Anh nói
  • Em cũng không cần biết. Cô đáp và gấp cuốn sách lại. Cô với tay tắt đèn, ôm anh và chìm vào trong giấc ngủ.

Khi anh ngừng trả lời điện thoại của cô, cô xóa tên anh khỏi cuốn sổ. Trên lớp bút xóa màu trắng đục. Cô đã viết tên một người khác, tên thủ thư của một thư viện nơi gần cô sinh sống. Cô sẽ gọi cho cậu ta khi cô cần mượn sách hoặc khi cô không trả sách đúng thời hạn. Giữa mùa đông, cô vẫn chưa tìm ai được để ngủ cùng trong khi cục khí nén lại bắt đầu xuất hiện. Nó đến thường xuyên hơn vào những lúc cô không ngờ tới nhất.

Cảm giác trầm uất và khí lạnh lạ lẫm với một đứa con gái đến từ vùng nhiệt đới như cô khiến những ngày gần đây cô đóng băng trong thế giới nhỏ của riêng mình. Cô hầu như ngừng hoạt động rườm rà nhiều hơn hai người, cô thôi tham gia các hoạt động của các câu lạc bộ, nhóm, thưa dần đến các quán cà phê và chỉ còn là thư viện hoặc là nhà sách là nơi để cho cô ẩn náu. Người ta có thể tìm thấy cô lang thang giữa những giá sách cao ngất, đang leo lên cái cầu thang để lấy cuốn sách cô đang cần. Hoặc tìm thấy cô đang ngồi trong một góc nhỏ xa cửa sổ với nửa khuôn mặt bị lấp kín trong khăn quàng cổ. Cô bị mùa đông nhét vào một cái khuôn hẹp. Khi bước đi, cô nhìn về phía trước, không thấy gì cả chỉ để mở mắt và chắc rằng không có gì là vật chắn phía trước.

Cô ra ngoài nhà sách đứng bên cạnh thùng rác trong tay ôm chặt một cốc cà phê. Thi thoảng có ai đó gia nhập bắt chuyện với cô nói ba câu dăm thứ tầm phào, không hỏi tên nhau. Sau khi điếu thuốc hết, ở chỗ trống bên cạnh chẳng còn gì ngoài mùi khói đã nhập vào làm một. Cô bắt đầu không còn sợ chết nữa.

Bất chợt có tiếng điện thoại, từ anh sao?. Cô nghĩ thầm.

Chưa kịp để anh lên tiếng, cô bảo: Dạo này em nghĩ nhiều đến chuyện chết? Em nhận ra bản thân muốn làm nhiều thứ, trong tương lai cũng có muốn các kế hoạc phải hoàn thành. Nhưng rồi em nghĩ, khi sang đường em bị xe tông, hoặc bị ai đó đâm chết trên đường về nhà, em cũng không sợ. Em thấy có thể chấp nhận được những chuyện như thế.

Anh im lặng một hồi và đáp: Anh không hiểu lắm. Cô nghe cả tiếng bật lửa và tiếng động chuyển sang uống ly cà phê của anh.

Em cũng không biết nên giải thích thế nào? Cô thở dài.  

「bồ công anh trong gió」の画像検索結果

CÒN TIẾP….

Leave a comment

KAORINGUYEN.LAND © 2024. All Rights Reserved.